slchld
Originally written in English. Translated by Rin.
Đã một tháng bị cách ly kể từ lúc mình tải ứng dụng Slowly này về. Trước đây thì mình đã từng thấy ứng dụng này trên App Store một vài lần rồi vài khoảng hơn 2 năm trước, nhưng mỗi lần như vậy, mình chỉ đọc phần mô tả và rồi lúc nào mình cũng hoài nghi. Họ đang nghĩ cái gì mà lại sẵn sàng chờ tận 2 ngày chỉ để nhận được lá thư trong khi mình có thể gửi tin nhắn và được phản hồi ngay trong tích tắc?
Mình vẫn còn nhớ khá rõ ngày mình tải ứng dụng Slowly về. Giống như trước kia, mình thấy ứng dụng trên App Store và kể cho chị mình về ứng dụng mà mất quá nhiều thời gian để gửi tin nhắn đi thì chị của mình mới nói là chị đã từng dùng ứng dụng này trước đây rồi. Chị kể cho mình nghe rằng chị đã gặp được nhiều người có cùng những sở thích với chị và lúc đó chị thích chờ đợi những lá thư đó lắm cơ. Mặc dù lúc đó mình còn nghi ngờ lắm, mình quyết định tải ứng dụng về rồi ngại ngùng đi gửi thư cho những người khác.
Một ngày sau, mình mở ứng dụng ra xong thấy chả nhận được bức thư nào cả. Mình chả có mong ngóng một bức thư thật dài hồi âm lại thư của mình đâu, nhưng lúc đó mình bực lắm tại mình thấy không ai gửi thư lại cho mình gì hết, nên mình gửi thêm vài lá thư cho những người khác nữa trong niềm hy vọng mong mỏi sẽ có người hồi âm lại thư của mình. Ngày hôm sau, mình nhận được lá thư đầu tiên hồi âm lại thư của mình. Lá thư đó khá ngắn, chỉ xoay quanh việc giới thiệu bản thân, nhưng lại làm cho mình cảm thấy thật hạnh phúc hơn hẳn so với những tin nhắn mà mình nhận trước đây. Đó là lúc mình nhận ra được rằng tại sao mọi người lại dùng ứng dụng này. Sự chờ đợi đó làm cho bức thư càng đáng giá hơn nhiều.
Mình cứ tiếp tục gửi thư như vậy đó, tự động ghép cặp mỗi ngày. Có một thời điểm mà mình nhận quá nhiều bức thư luôn đến nỗi làm cho mình thấy ngột ngạt rồi bị quá tải vậy đó, mình vẫn cố gắng phản hồi lại từng bức thư mình nhận được, thậm chí mình phải dành ra kha khá thời gian cho việc đó. Có thể là vì những bức thư của mình nghe có vẻ máy móc và cụt lủn. Không ai mắng vốn mình cả, nhưng có mấy bạn không phản hồi lại thư của mình nữa sau khi trao đổi thư cho nhau được vài lần. Ngây thơ là lúc đó mình chỉ nghĩ đơn thuần là các bạn ấy không dùng ứng dụng nữa và rồi mình “ẩn” họ để làm trống lại danh sách bạn bè của mình.
Tuy nhiên, một bạn hỏi mình là mình có thích nói chuyện với bạn đó không, mình phản hồi lại là không bởi vì có những bạn giống bạn ấy hình như không muốn tiếp tục gửi thư cho mình rồi không còn cởi mở với mình nữa. Nhưng sau khi gửi lá thư đó xong thì mình nhận ra đó cũng là những điều mình hay làm trong suốt quá trình gửi thư cho các bạn của mình. Đó cũng là lý do tại sao mọi người dừng việc gửi thư lại cho mình. Các bạn ấy không còn thích trò chuyện với mình nữa. Cũng có vài bạn không còn sử dụng ứng dụng này nữa, nhưng hẳn là về cơ bản mình đã không tương tác với mọi người đúng cách. Mình không dành thời gian để hiểu họ hơn mà mình còn kỳ vọng họ chân thành với mình nữa. Mình đúng là con người đạo đức giả trong suốt quá trình gửi thư mà.
Kể từ sau đó, mình tắt ngấm đi chế độ ghép cặp tự động luôn. Chế độ tự động làm bạn đó thật sự quá dễ dàng để chúng ta có thêm bạn mới. Nó thật quá dễ dàng để gửi một bức thư đầu tiên gần như vô cảm cho đối phương mà mình còn chẳng hiểu gì cả, đặc biệt là lúc gửi thư mình còn không bận tâm ngó qua trang cá nhân của họ nữa cơ, đợi gửi thư xong hết mình mới dòm qua trang cá nhân của các bạn ấy. Còn bây giờ thì mình cố gắng dành thời gian hiểu sâu hơn về các bạn qua thư của mình trước khi đi tìm bạn mới.
Nhờ có Slowly, mình đánh giá rồi nhìn nhận lại các mối quan hệ của mình. Nó làm mình phải cân nhắc lại rằng mình đã chân thành đủ trong mối quan hệ của mình chưa, trên mạng hay ngay cả ngoài đời nữa. Mình nhận ra rằng để mối quan hệ tình bạn phát triển được thì chúng ta nhất định phải chân thành với đối phương, đặc biệt là trên Slowly. Mình tin rằng ứng dụng này đã biến hóa mình trở thành một người bạn tốt hơn và bởi lẽ như vậy, mình sẽ luôn luôn biết ơn Slowly đã trở thành một phần của cuộc đời mình.